Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Chuyện của các bé

Chuyện thật 100%

I. Chuyện của bé 4 tuổi:
 Buổi chiều đón con ở nhà trẻ về, bé khoe với mẹ:
 - Hôm nay ở lớp chúng con thi kể chuyện "Cô bé quàng khăn đỏ" đấy...
 - Ui giỏi quá. Thế trong câu chuyện đó, con ghét nhân vật nào nhất?

 - Con ghét nhất...bác thợ săn..!
 - Vì sao con lại ghét bác thợ săn?
 - Vì bác ấy... lấy búa đập vào đầu con..!
 - (Mẹ suýt ngã ngửa) ...

              hóa ra con trai mẹ đóng vai con Sói!

II. Chuyện của bé 5 tuổi:
 - Mẹ ơi chó GHÌA là chó gì hả mẹ?
 - Làm gì có chó GHÌA hả con. Sao con hỏi thế?
 - Thì đây này! Trong truyện này con thấy ghi: Con chó GHÌA?
 - Đâu để mẹ xem nào: (cười gần chết)

                Oài...thì ra là :con chó GIÀ. Bé đang tập ghép vần nên thấy từ GIÀ, bé tách chữ ra và ghép: I a ia, gờ ia ghia huyền ghìa...


      (Chuyện trên là của các bé nhà CN. "Bé" trong câu chuyện thứ nhất năm nay đã chuẩn bị học Đại học năm thứ 2. Còn bé ở câu chuyện thứ 2 sắp sửa vào  lớp 5)

                            




                    

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

THẬT - ẢO

Từ mạng ảo thênh thang
Họ bước ra
                ngỡ ngàng 
                                  giữa hư và thực
Và gặp nhau
                  giữa dòng đời náo nức,
                                                     ngược xuôi
Chỉ cần một chút thôi
Họ đã nhận ra nhau,                               
                                thật dễ
Bới, được cảm nhận bằng lý lẽ 
                                                thật riêng..!
Ai nghi ngại, ai tin?
Thế giới ảo luôn có những tâm hồn có thật
Hơn rất nhiều
                     giữa cuộc đời thường nhật
Mà lại dành tình cảm ảo cho nhau!


                                                           bài đăng lại - tháng 6/2011

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

Niềm vui

Hơn một tuần nằm viện
Người Mẹ đã khỏe ra

Hôm nay Mẹ về nhà
Trong niềm vui phấn khởi


Rộn ràng trong nắng mới
Khách khứa thăm đầy nhà
Cháu tíu tít đón Bà
Chắt bi bô gọi Cụ.


Mơn man bên khung cửa
Gió vui thổi nhẹ nhàng
Nắng cũng bớt chói chang
Hoa nở vàng trước ngõ...


Ôi niềm vui nho nhỏ
Mà hạnh phúc lớn lao
Con chỉ biết ước ao
Cho Mẹ thêm sức khỏe


Cảm ơn lời chia sẻ
Quan tâm của bạn bè

Động viên những ngày qua
Để Mẹ mau bình phục!


Trời thương cho thêm lộc
Mẹ như chuối chín cây
Luôn mạnh khỏe hàng ngày
Vui vầy bên con cháu!


                                                 tháng 5/2013






















Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

Mẹ ốm

Đầu mùa mà nắng gắt gay
Để cho Mẹ mấy hôm nay ốm rồi
Bạc thêm mái tóc Mẹ tôi
Nhăn thêm trán Mẹ, mồ hôi đầm đìa
Cháo con nấu, Mẹ chẳng chê
Nhưng ăn cũng chỉ mấy thìa qua loa
Mệt, đau... mình Mẹ suýt xoa
Thương con, Mẹ chẳng kêu ca phàn nàn
Xin Trời bớt nắng chang chang
Xin Trời cho gió nhẹ nhàng chút thôi
Để cho khỏe mãi Mẹ tôi
Quây quần con cháu thêm vui tuổi già!


                     Tháng 5/2013

Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

Những điều trông thấy


Thánh Thiện?

    18 tuổi. Nàng rời quê ra thành phố, mang theo hương sắc của đóa hoa đồng nội. Cái đẹp dịu dàng của nàng đủ để bao chàng trai thành phố nếu một lần nhìn thấy đều không  khỏi không ước ao...
     19 tuổi, Chị gái nàng xin cho nàng vào làm ở một cơ sở tư nhân, công việc bình thường, phù hợp với trình độ hết phổ thông trung học của nàng, thu nhập bình thường, mọi thứ đều... bình thường, dễ chịu. Nàng vẫn đẹp, dịu dàng, vẫn làm xiêu lòng bao chàng trai trẻ...Nàng vẫn như đóa hoa đông nội tỏa hương, chẳng làm mất lòng ai, dù yêu hay không yêu.  Mọi người ai cũng khen nàng: Thánh thiện!
     25 tuổi nàng lấy chồng sau khi chia tay với một vài mối tình, bỏ lại đằng sau ánh mắt tiếc nuối của bao chàng trai trẻ. Cái bụng căng căng lùm lùm dưới tà áo cưới không làm mất đi vẻ đẹp duyên dáng của nàng. Mấy người k tính thì thầm: "Con gái đẹp thế hay tiềm ẩn những hiểm họa khôn lường"! Mọi người thường ngày vẫn khen nàng thánh thiện, giờ đây nhìn nàng thông cảm: đằng nào mà chả phải đẻ, "trước" một tý chả sao!
      Nàng làm dâu trong hoàn cảnh "đất khách quê người", sống trong gia đình có cả chị dâu và em dâu nhưng chẳng ai phải than phiền về nàng một câu. Nàng khéo léo và chu đáo với mọi người vì thế mọi người nhìn nàng với con mắt thán phục và vẫn gật gù: Thánh thiện!
     Nàng sinh liền 2 đứa con, nếp tẻ đủ cả. Cậu con trai giống bố, cao lớn chững chạc, thông minh. Cô con gái giống mẹ, nhỏ nhắn, xinh xắn, dịu dàng. Hạnh phúc nhà nàng viên mãn, tròn đầy... Hàng xóm xì xào: Nhà ấy có phúc lắm mới cưới được cô con dâu như thế! Bố mẹ chồng nàng chỉ cười và... thở dài..!
      30 tuổi. Gái 2 con nhưng nàng vẫn làm cho có những anh chàng đứng ngồi không yên vì nàng. Nàng khéo léo từ chối cho số điện thoại, tránh các cuộc gặp gỡ không cần thiết, trừ khi có các công việc liên quan, nhưng vẫn chẳng làm mất lòng ai. Mọi người lại nhìn nàng và khen: Thánh thiện!
      Nàng tỏ thái độ rõ rệt, ghét cay ghét đắng cái  anh chàng cùng cấp (đẹp trai, nhưng lại nghèo kiết xác) cứ tìm đủ cách gặp nàng để... bày tỏ lòng "ngưỡng mộ"!
       35 tuổi. nàng chuyển sang làm việc ở một cơ quan nhà nước. Cũng chỉ là công việc phù hợp với trình độ của nàng. Nàng vẫn làm xiêu lòng các đấng mày râu, trong đó có cả một "đồng chí cấp trên" (không đẹp trai nhưng có xe riêng và rất ga - lăng)  Nàng vẫn khéo léo chối từ các cuộc gặp không cần thiết, (khổ nỗi các cuộc gặp với Sếp thì làm gì có chuyện không cần thiết), nàng vui vẻ cho số điện thoại vì đằng nào mà Sếp chả biết!!!
     37 tuổi. Nàng được cất nhắc lên làm công việc... khá hơn một tý so với khả năng của nàng. Công việc giờ đây nàng hay phải gặp "đồng chí cấp trên"  nhiều hơn! Các cuộc tiếp xúc thường xuyên hơn, bận bịu với "cấp trên" hơn,  khiến nàng phải căng sức ra mà thu xếp. Ăn uống rồi đi... hát. Nàng hát không hay nhưng hay hát  Người ta chỉ ngắm chứ không nghe nàng hát  Rồi còn phải "đỡ" cho Sếp lúc say nữa chứ! Làm điểm tựa cho Sếp ngả đầu vào vai để ngủ, lấy chỗ cho bàn tay vô thức của kẻ say vuốt chỗ nọ, đụng chỗ kia... Mới đầu nàng chống đỡ yếu ớt rồi sau cũng phải chịu đựng một cách..."hơi khó chịu một tý"! Rồi khi Sếp thích uống cafe trong khi mọi người uống bia, nàng lại phải "thu xếp" đi cùng Sếp ra "quán bên cạnh" uống cafe cho tỉnh táo!!! 
       Nàng bắt đầu diện những bộ đồ đắt tiền hơn trước, trang điểm nhiều hơn trước, đi làm về muộn hơn trước, và hình như... "thu nhập" cũng nhiều hơn trước!
      Tuy nhiên nàng vẫn lo chu đáo cho các con, không để bố mẹ chồng phải phiền lòng vì các buổi chiều về muộn của nàng. Buổi tối thì nàng tuyệt đối không ra khỏi nhà vì phải kèm các con học bài. (Trừ trường hợp đặc biệt). Nàng khéo kéo thu xếp mọi thứ đâu vào đấy, không làm mất lòng Sếp, không để điều nọ tiếng kia với ai, vì thế phu quân nàng vẫn yên lòng khi có người vợ vừa xinh vừa đảm như nàng. Nàng vẫn đẹp dịu dàng, vẫn chu đáo với mọi người. Mọi người vẫn khen nàng: Thánh thiện!
      Mọi người bắt đầu đý đến nàng, nhín nàng bằng nhiều ánh mắt khác nhau. Người sống hời hợt, xuề xòa vẫn chỉ biết khen nàng, còn người sâu sắc, kỹ tính nhìn nàng với cái nhìn khắt khe... Thì ra con người ta làm cái gì cũng có lý do riêng của nó!
       Đến hôm nay, nhiều người vẫn nhìn nàng với con mắt đầy thiện cảm và khen: Thánh thiện!
        Ôi..! Con người nàng, Thánh thiện!!!

                                                            tháng 5/2013

Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

Về Quê

Dịp nghỉ lễ năm nay tương đối dài, thuận lợi cho những người có điều kiện đưa gia đình đi du lịch nhiều nơi trong và ngoài nước. Cơm nguội chẳng đi được đâu xa, anh xã thì không được nghỉ ngày nào. Thế là Cơm nguội và 3 con khăn gói  về quê thăm Bà nội của các cháu, thấy vui và ý nghĩa!

Mừng ngày đất nước hòa bình
Hôm nay bốn mẹ con mình về quê
Nắng vàng trải dọc triền đê
Mênh mang ngọn gió, rặng tre rì rào

Mẹ già bước thấp bước cao
Sáng nay ra tận bờ ao đứng chờ
Tám mươi chân chậm, mắt mờ
Trông con, và ngóng cháu thơ về nhà!
Niềm vui rạng rỡ tuổi già
Lại gom nào bánh, nào quà con đi...
Thân thương ruộng lúa, bờ đê

Lòng con mang nặng tình quê ngọt ngào!
                                     
                                   dịp nghỉ lễ 30.4 _ 1.5/2013