Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

THÌ RA...

Mừng khi mưa tạnh, nắng lên
Xua đi cái rét, mây đen nhạt dần
Ngờ đâu gió vẫn ầm ầm
Cuốn theo hơi lạnh, góp phần tái tê
Thì ra trong cõi u mê
Khát khao mong mỏi xuân về, thế nên...


                                  Cơm nguôi, tháng 12/3013


Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Thử "Nhặt" xem sao


 
Được anh Lẩm Cẩm tặng thơ
Lẽ nào mình lại làm ngơ cho đành
Dẫu mình thơ cũng chẳng sành
Vẫn xin mạo muội viết nhanh mấy lời.

Anh đi "nhặt" những sự đời
Yêu thương, hờn giận, khóc cười... quanh ta
Có công Mẹ, có tình Cha
Có câu Quan họ dân ca nhẹ nhàng
Làng quê yêu mến Ngọc Quan
Nâng chân ta bước vững vàng từ đây
Có hình bóng vợ vai gầy
Bao năm cảm xúc vẫn đầy ý thơ

Giật mình bỗng thấy mình... hư
Mỗi khi để vợ ưu tư buồn phiền...
Nhặt nơi bạn tốt, bạn hiền
Giữa bề bộn, có bình yên tháng ngày.
Nhặt trong lúc tỉnh, lúc say
Nhặt từ khi trả khi vay cuộc đời
Nhặt ở ta, nhặt ở người
Thăng trầm những lúc thế thời đổi thay
Nhặt trong khuyết thấy tròn đầy
Nhặt trong vũ trụ vần xoay đem về
Gom vào cùng với đam mê
Hồn thơ quyện với tình quê đậm đà...



Mầy dòng cảm xúc gọi là
Coi như có một bó hoa chúc mừng!


                         Viết nhân được Anh Lẩm Cẩm tặng tập thơ "Nhặt"








Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

KHÔNG TẶNG CHO AI

Thơ này chẳng tặng cho ai
Chỉ là dăm chữ dông dài viết lên
Nhẹ như gió thoảng bên thềm
Lạnh như khe cửa trăng đêm lọt vào

Vẫn hàng cơm nguội xôn xao
Vẫn mùa hoa sữa ngọt ngào, say say...
Lẫn trong làn gió heo may
Lẫn trong cái lạnh những ngày đầu đông...


Bên này hoa nở ven sông
Bên kia có kẻ ngóng trông bến bờ
Tròng trành bắc nhịp cầu thơ
Những mong nối được đôi bờ cách xa
Mấy mùa cây cải ra hoa
Mấy mùa lá rụng, trăng tà, thu rơi...
Vần thơ ai xẻ làm đôi
Hay là bị nước cuốn trôi giữa dòng..?


Thơ này viết buổi đầu đông
Cho mình không phải, cũng không cho người...
Vẩn vơ mấy chữ. Thế thôi!


                                             Cơm nguôi, mùa đông  2013