Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

THÌ RA...

Mừng khi mưa tạnh, nắng lên
Xua đi cái rét, mây đen nhạt dần
Ngờ đâu gió vẫn ầm ầm
Cuốn theo hơi lạnh, góp phần tái tê
Thì ra trong cõi u mê
Khát khao mong mỏi xuân về, thế nên...


                                  Cơm nguôi, tháng 12/3013


Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Thử "Nhặt" xem sao


 
Được anh Lẩm Cẩm tặng thơ
Lẽ nào mình lại làm ngơ cho đành
Dẫu mình thơ cũng chẳng sành
Vẫn xin mạo muội viết nhanh mấy lời.

Anh đi "nhặt" những sự đời
Yêu thương, hờn giận, khóc cười... quanh ta
Có công Mẹ, có tình Cha
Có câu Quan họ dân ca nhẹ nhàng
Làng quê yêu mến Ngọc Quan
Nâng chân ta bước vững vàng từ đây
Có hình bóng vợ vai gầy
Bao năm cảm xúc vẫn đầy ý thơ

Giật mình bỗng thấy mình... hư
Mỗi khi để vợ ưu tư buồn phiền...
Nhặt nơi bạn tốt, bạn hiền
Giữa bề bộn, có bình yên tháng ngày.
Nhặt trong lúc tỉnh, lúc say
Nhặt từ khi trả khi vay cuộc đời
Nhặt ở ta, nhặt ở người
Thăng trầm những lúc thế thời đổi thay
Nhặt trong khuyết thấy tròn đầy
Nhặt trong vũ trụ vần xoay đem về
Gom vào cùng với đam mê
Hồn thơ quyện với tình quê đậm đà...



Mầy dòng cảm xúc gọi là
Coi như có một bó hoa chúc mừng!


                         Viết nhân được Anh Lẩm Cẩm tặng tập thơ "Nhặt"








Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

KHÔNG TẶNG CHO AI

Thơ này chẳng tặng cho ai
Chỉ là dăm chữ dông dài viết lên
Nhẹ như gió thoảng bên thềm
Lạnh như khe cửa trăng đêm lọt vào

Vẫn hàng cơm nguội xôn xao
Vẫn mùa hoa sữa ngọt ngào, say say...
Lẫn trong làn gió heo may
Lẫn trong cái lạnh những ngày đầu đông...


Bên này hoa nở ven sông
Bên kia có kẻ ngóng trông bến bờ
Tròng trành bắc nhịp cầu thơ
Những mong nối được đôi bờ cách xa
Mấy mùa cây cải ra hoa
Mấy mùa lá rụng, trăng tà, thu rơi...
Vần thơ ai xẻ làm đôi
Hay là bị nước cuốn trôi giữa dòng..?


Thơ này viết buổi đầu đông
Cho mình không phải, cũng không cho người...
Vẩn vơ mấy chữ. Thế thôi!


                                             Cơm nguôi, mùa đông  2013


















Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

ĐÔNG SẦU

Đông về mưa bụi bay bay
Hình như tôi thấy đông này lạnh hơn
Bóng chim mỏi cánh cô đơn
Con đường thay lá, lối mòn quạnh hiu...

Ngồi mong giọt nắng cuối chiều
Để hong lại những thương yêu nhạt nhòa..!


                                   Cơm nguội, tháng 11/2013

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

KÍNH DÂNG HƯƠNG HỒN ĐẠI TƯỚNG

Bốn chín ngày rồi, Đại Tướng ơi!
Sân nhà vẫn thắm sắc hoa tươi
Con đường Hoàng Diệu xanh xanh thế
Vẫn thấy bâng khuâng, vắng bóng Người!


Đại Tướng yên bình giữa chốn quê
Sau bao chinh chiến khắp sơn khê
Quảng Bình đất Mẹ dang tay đón
Danh tướng - Người con đã trở về!


Đại Tướng còn đây giữa cố hương
Quyện hồn sông núi khắp muôn phương
Chúc cho Đại Tướng bình yên mãi
Thanh thản ngàn năm chốn Thiên đường! 


                                                         viết nhân 49 ngày Đại Tướng đi xa



Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

KHÔNG ĐỀ

Chiều nay qua ngõ người dưng
Nghe như có lửa bập bùng trong tim
Nhủ lòng mình bảo lặng im
Mà sao mắt vẫn kiếm tìm xa xôi
Để hồn mình tách làm đôi
Nửa đang bốc cháy, nửa thời lạnh căm...


                               Cơm nguội, tháng 11/2013

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

CHUYỆN HAI ĐÔI GIẦY

Hai đôi giầy
Vẫn còn nguyên bốn chiếc

Mà dùng dằng 
                 chẳng thể xếp vào đôi.
Đôi giầy đen:

Hôm ngã xe
                 bay gót một bên rồi
Còn đôi mầu nâu:
Đụng phải đá một lần

                      rách luôn một chiếc,
Chủ nhân ngồi thở dài mà tiếc
Bốn chiếc nằm trơ mà chẳng có giầy đi...


Lại ngồi ước sao có một phép diệu kỳ
Hoán vị cho nhau để thành đôi hoàn hảo
Biết đó là mộng ảo
Vẫn không thôi cái thói hão huyền mơ..!


                         Cơm nguội, tháng 11/2013

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

GỬI BẠN

Bạn là người cùng quê với Cơm Nguội. Lâu lâu rồi ít liên lạc với nhau, hôm rồi nói chuyện mới hay rằng bạn mình chuẩn bị có thêm ... đứa con thứ 3! Ui...  Biết bạn sẽ vất vả và như thế là bạn vi phạm "chính sách dân số" nhưng Cơm Nguội cũng chả biết nói sao vì biết bạn có lý do riêng của mình. Thôi thì động viên bạn bằng mấy câu thế này vậy, mong bạn hiểu tấm lòng Cơm Nguội:

Chuẩn bị đón... đứa thứ ba
Thế là toại nguyện, cũng là niềm vui
Biết là "vi phạm", nhưng thôi...
Mong sao bạn giữ nụ cười, nét duyên
Chúc bạn sức khỏe, bình yên
Và luôn thấy tớ ở bên cạnh mình
Mấy lời to nhỏ tâm tình
Gửi về chia sẻ bạn mình buồn vui!


                                         Cơm nguội, tháng 11/2013
 

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

GIAO MÙA

Sao chẳng chịu hiểu nhau
Cứ hỏi em những câu
                    không đầu, không cuối
Em trả lời thì bảo là nói dối
Em lặng im

                bảo hờn dỗi, vu vơ........

Lúc giao mùa
Cây cỏ cũng nên thơ

Em lại ngu ngơ
Và gió xôn xao quá
Nắng hanh hao làm hồng thêm đôi má

Để câu thơ nghe vừa lạ, vừa quen.

Bới lúc giao mùa
Hay bởi tại em?


                                                    Cơm nguội, tháng 10/2013


Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

RÕ RÀNG

Gắt gay là nắng mùa Hè
Heo may gió thoảng - Thu về dịu êm
Rượu say là bởi tại men
Sương long lanh bởi cỏ mềm vấn vương...
Rõ ràng Yêu - Ghét, Giận - Thương
Đừng nên lẫn lộn Diêm Vương - Ngọc Hoàng!


                                            Cơm nguội, tháng 10/2013


Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

ANH ĐỪNG NHƯ THẾ NHÉ





Mẹ và con gái


Mấy hôm anh "bận" suốt ngày
Cho nên tối chẳng về ngay được nhà
Anh "bận" ra phố chọn hoa
Rồi lên kế hoạch tặng quà chị em:
Nào cô kế toán phòng bên
Nào cô má thắm nhân viên văn phòng
Nào em trẻ đẹp chưa chồng
Nào là mấy chị nạ dòng...đang xoan...
Tặng quà rồi lại liên hoan
Được thời cái tính đa đoan trổ tài
Vợ anh đẹp chẳng kém ai
Sao anh để vợ cứ dài cổ trông
Hoa tươi chẳng có một bông
Thơ vui cũng chẳng một dòng, một câu...!
Lời thương quên gửi cho nhau
Lời yêu như thưở ban đầu đánh rơi
Lẽ nào đã "của nhau" rồi
Quan tâm chia sẻ anh thời bỏ qua?
Lẽ nào "chính chủ" của ta
Giản đơn anh bảo: "người nhà" nên thôi..?
Văn minh thanh lịch tặng người
Sao anh quên một nụ cười tặng em?


                                       Cơm nguội - tháng 10/2013




http://d4.violet.vn/uploads/blogs/3447/2309202tv2q8adp8c_500.gif

 photo 142_1217213837_zps7f3919c7.jpg
Đây là các món quà mà những blogger gửi tặng CN nhưng blog này không nhận được bằng comment nên CN đưa lên đây.


Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

NIỀM TIN

       Có câu: Mất tiền là mất ít, mất bạn là mất nhiều, mất niềm tin là mất tất cả! Thật đúng quá, không sai tý nào!

 Mất tiền là mất ít thôi
Tiếc thì tiếc thật nhưng rồi làm ra

Nếu không có bạn quanh ta
Bấy giờ mới thấy mất là nhiều hơn

Lấy ai tâm sự sớm hôm

Đâu người chia sẻ lúc buồn, lúc vui..?

Niềm tin mà mất, thì thôi...

Thế là mất hết, cuộc đời buồn tênh

Tự ta xem lại chính mình

Niềm tin đừng để vô tình vụt bay

Thế rồi ngụp lặn đông - tây

Mới hay mọi thứ ở ngay cạnh mình!
Ai ơi chớ có vô tình
Đánh rơi - Tìm kiếm linh tinh mệt người
Thẳng ngay, chân thật với đời
Niềm tin chẳng thể nào rời ta đi!

                                                                                 cơm nguội tháng 7/2012


P/s: Hình như dạo này Cơm nguội sắp bị mất niềm tin vào một thứ gì đó, nên quyết định đăng lại bài này.  

 



Thứ Bảy, 12 tháng 10, 2013

VĨNH BIỆT NGƯỜI - ĐẠI TƯỚNG CỦA LÒNG DÂN

 



Bác Giáp ơi..!
Chỉ còn một ngày nữa thôi
Bác sẽ trở về nơi đất Mẹ
Cả nước Nam nghẹn ngào rơi lệ
Tiếc thương Người như ruột thịt, người thân...


Vĩnh biệt người Đại tướng của toàn dân
Trời Hà Nội xám một màu tang tóc
Cố nén đau thương, con nhủ mình đừng khóc
Chỉ nghĩ rằng Bác đang bận, thế thôi!


Thu năm nay lá vàng vẫn cứ rơi
Như lá thu của bao mùa thu trước
Nhưng đường Hoàng Diệu lại vắng chân Người bước
Số nhà Ba mươi chẳng thấy bóng Người về..!


Vĩnh biệt Người, non sông Việt mất đi
Một huyền thoại, một nhân tài thế kỷ
Nước mắt Việt Nam tuôn thành sông, thành bể
Tiễn Người về lòng đất Mẹ xa xăm...


Vĩnh biệt Người, vị Tướng của lòng dân !!!

                                                                        viết trong ngày Quốc tang













Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

VĨNH BIỆT VỊ TƯỚNG HUYỀN THOẠI

  
Vĩnh biệt Đại Tướng Võ Nguyên GIáp, vị tướng huyền thoại của Quân đội Nhân dân Việt nam



dt4-jpeg-6223-1380898872.jpg
Người là biểu tượng của ý chí và lòng tự hào dân tộc của Việt Nam

Đại Tướng đi thật rồi sao? 
Lòng dân đau xót, lệ trào tuôn rơi...
Không đâu! Bác chỉ bận thôi
Giống như thưở ấy, cái thời Điện Biên
Về nơi thế giới người hiền
Mong sao Đại tướng bình yên vĩnh hằng!

                                                                 Cơm nguội - 5/10/2013





Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

VẪN LÀ THIÊN TAI

(Tiếc thương ông Nguyễn Tài Dũng - Phó Giám đốc sở Công thương Nghệ An đã tử nạn trên đường đi cứu dân vùng lũ)

Tiếc thương ông Dũng (Nghệ An)
Cứu dân trong lúc nguy nan, khốn cùng
Quản chi mưa gió mịt mùng
Mì tôm, nước uống đóng thùng lên xe
Nhưng sao nghịch cảnh tréo ngoe
Băng băng lũ cuốn cả xe lẫn người!
Oán than chỉ biết trách Trời
Nhân dân thương tiếc, nhớ người tận tâm!
Về miền cực lạc xa xăm
Chúc ông thanh thản, nhẹ lòng từ đây!
Thiên nhiên xin hãy dừng tay
Để cho dân nước non này bình yên!


                                        Cơm nguội, tháng 10/2013


Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

SẺ CHIA

Thương cho khúc ruột miền Trung
Hôm nay bão lại vẫy vùng ra tay
Gió to, mưa lớn lần này
Bao nhà tốc mái, bao cây đổ kềnh...

Thiên tai sao cứ rập rình
Trút lên mảnh đất quê mình miền Trung?
Mong ngày mai nắng tưng bừng
Hậu quả khắc phục ta cùng sẻ chia!


                                  Cơm nguội - 30/9/2013






Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

THƠ CUỐI MÙA NGÂU

Thế là qua một mùa Ngâu
Thêm lần lỗi hẹn với nhau một mùa


Thôi đành mặc gió Thu đưa
Ru ta về giấc mơ xưa mượt mà...


Thôi thì mặc kệ người ta
Cái người muôn thưở vẫn là...người dưng..!




                            Cơm nguội - cuối mùa Ngâu 2013

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

NỖI NIỀM CỦA BIỂN

Mình em đứng trước biển đêm
Lặng nghe biển kể nỗi niềm ngày xưa...
Dấu chân còn mãi bên bờ
Trong lòng biển giấu vần thơ vơi đầy
Để khi chiều tím quắt quay
Để vầng trăng trót hao gầy vì ai..?


                                                                     tháng 7/2013


 
Ước gì em được một lần
Cùng anh ra biển ngắm trăng thượng tuần
Bãi dài in dấu bước chân
Bờ xa vẳng tiếng dương cầm biển đêm...





Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

VÔ TƯ - VÔ TÂM

Vô tư - kể cũng tốt thôi
Nhưng đừng để bạn thành người vô tâm
Khoanh tay trước những khó khăn
Thản nhiên trước những nhọc nhằn, lo âu...
Bạn bè thân thiết của nhau
Khi cần, chẳng có một câu, gọi là...


Vô tư cũng tốt thôi mà
Nhưng vô tư quá, lại là...vô tâm..!

                                          Cơm nguội - tháng 9/2013

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

VIẾT TRONG NGÀY GIỖ BA

Ngày giỗ Ba
Con, cháu, chắt gần xa
Quây quần đông đủ
Mắt Mẹ quầng sâu, 

Chắc đêm qua không ngủ
Vẫn chong chong chờ đợi bóng Ba về
Thánh thót giọt buồn, 

                        lòng Mẹ sắt se...

Tự mênh mông sâu thẳm con nghe
Ấm áp tình của Ba còn đó
Che chở chúng con, như ngày thơ còn bé
Và độ cho hàng ngày Mẹ khỏe nhiều hơn..!


Con thắp nén nhang thơm
Khói run run, tỏa vào trong yên lặng
Giỗ Ba năm nay, trời không có nắng
Thánh thót giọt buồn, lòng Mẹ sắt se...


                                       Viết nhân ngày giỗ Ba -  2/8 âm lịch







Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

HÀNH TRÌNH ... ĐI BUÔN KÝ!

      Cuối cùng Nó cũng trở về. Trở về với đúng nghĩa đen của Nó. Nó trở về với đúng con người và tâm hồn của Nó. 
     Mới đó mà gần 3 tháng, Nó tạm thời đóng cửa để đi, tính chuyện làm ăn... nhớn! Khăn gói quả mướp lên đường vào một ngày giữa hạ. Nắng, gió, mưa, giông... chẳng ngăn nổi bước chân Nó đi. Tính Nó vẫn thế, Nó đã muốn cái gì là quyết làm cho kỳ được, cũng may Nó không bao giờ muốn những cái... oái oăm! Nó chỉ muốn thay đổi một tý, muốn thử sức một tý, muốn mình... khác đi một tý. Tất cả chỉ là thử, cho nên có cái Nó đạt được và có những cái Nó chưa bằng lòng. Nó luôn biết "mình là ai" nên chẳng việc gì phải ân hận..! Kể ra từng ấy thời gian Nó cũng làm được khối việc ấy chứ..!
      Mới được mấy ngày đầu, nó đã phải đương đầu với một thử thách ghê gớm. Nó đứng trước một gianh giới mong manh giữa hai bến bờ của hai thế giới mà Nó chưa bao giờ nghĩ tới. Nó tưởng chừng như không thể vượt qua, và Nó tưởng như không bao giờ còn quay trở về được nữa với đúng cả nghĩa đen và nghĩa bóng.  May mà Nó có bản lĩnh kiên cường, biết giữ thăng  bằng trong mọi tình huống nên cuối cùng Nó cũng đã được thở phào nhẹ nhõm. Mọi việc không đến nỗi tồi tệ như Nó nghĩ, và thế là Nó lại ung dung... lên đường...
       Nó lại đến một nơi, cùng một vài "đồng minh" tập hợp được một số người thích đi biển. Nó lao vào cùng ban tổ chức làm một tour du lịch. Tour này "cực rẻ", "cực ngắn" và "cực vui". Thế mới "xiêu" chứ! Nó cứ tất bật lo cho mọi người, nên ít có thời gian dành riêng cho Nó. Chỉ đến khi trăng lên, lang thang bên bờ biển, nghe biển đêm rầm rì kể chuyện, ngày xửa,  ngày xưa, cái ngày "biển chưa có cát như bây giờ", lòng Nó mới cảm nhận được nỗi niềm cho riêng Nó...
       Tiếp tục Nó về một nơi khá là thân thuộc. Nó lại kết hợp "lôi kéo" một nhóm những người thích múa hát, làm một chương trình cũng... ra trò, Nó không  trực tiếp hát ca nhảy múa nhưng luôn bên cạnh, đi cùng cái nhóm ấy suốt những ngày luyện tập kiên trì và vất vả. Kết quả cuối cùng cũng không phụ công của Nó và cả nhóm. Trong đêm công diễn, nhóm của Nó đã giành được giải thật cao. Nó vui mừng khôn xiết khi thấy mình đóng góp không nhỏ vào thành tích chung của cả nhóm ấy...
       Nó lại "rủ rê" được những người thích... "tụ tập, đàn đúm", "ăn chơi". Lần này là Nó cầm đầu. Nó sắp xếp chương trình, thời gian và địa điểm, bày đặt đủ trò đủ trống và được mọi người hưởng ứng. Tính Nó làm ra làm, chơi ra chơi, nên ngoài thời gian làm việc căng thẳng, nếu có điều kiện là Nó hay tụ tập đàn đúm lắm....Và khi Nó thấy mọi người vui là Nó mừng! Thế thôi!
       Rồi Nó lăn ra ốm. Sốt đùng đùng và viêm amydal. Chắc tại có hôm bị dầm mưa và lâu rồi ăn ngủ thất thường. Nhưng cũng chỉ vài hôm, còn bao việc Nó phải làm, Nó không cho phép mình ốm nữa...
       Nó vẫn lang thang, tính chuyện làm ăn nhớn. Nó đi tối ngày, vắng mặt hoài ở nhà, cả nhà thật ngoài đời và cái nhà ảo trên mạng này. Mấy người bạn mạng gọi điện nhắn tin hoài hỏi sao đi vắng  lâu thế? Có người còn tưởng Nó ốm hay làm sao, hay có việc gì? Nó chỉ nhe răng cười bảo rằng Nó vẫn bình thường, chỉ vì đi buôn chưa có kinh nghiệm nên chưa có lãi, mà chưa có lãi thì Nó chưa về, thế thôi! Có người không tin, buổi trưa nắng chang chang còn tranh thủ ghé qua thăm, thấy Nó vẫn khỏe thế là mới yên tâm. Đến hàng xóm còn bảo "dạo này cô đi đâu mà ít thấy mặt thế"? Nó chỉ ngoác miệng ra cười rằng "đi buôn lậu ạ". Chỉ có đi buôn lậu mới đi sớm về khuya như thế chứ! May mà là dịp nghỉ hè, chứ khi các con vào năm học mới rồi thì chắc Nó không dám bỏ bê nhà cửa được như thế! Thời gian vùn vụt trôi đi, mấy tháng trời, Nó cứ nghĩ  sao đi buôn hoài mà chẳng thấy lãi đâu nhỉ! hì hì......
      Bây giờ Nó đỡ bận hơn, chỉ là đỡ thôi chứ chưa phải đã nhàn. Nó nghĩ cuộc đời mà nhàn tênh chả có gì phải lo nghĩ, chả có gì phải làm thì có mà chán chết! Nó lại muốn trở về với chính Nó. Sau những bận rộn lo toan đời thường lại có những phút giây thư giãn bên những người thân yêu và bạn bè trên mạng ảo. Vì cuộc đời luôn tất bật mà vẫn rất vui... Mùa Thu cũng đã về. Thu Hà Nội luôn dịu dàng và ấn tượng trong Nó. Nó lại khe khẽ hát cái bài mà Nó yêu thích: "Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ...''

                                
                                                                     Cơm nguội, tháng 9/2013

Phải đến hàng tháng Nó mới đi siêu thị được một lần


Nó đang "chém gió" với cái hội của Nó

Đại biểu khách mời cùng cái hội thích "ăn chơi tụ tập" mà Nó cầm đầu

Lúc mệt và chán, Nó đi uống cafe một mình

     

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

TẠM THỜI

Tạm thời đóng cửa đi... buôn
Tiền thì có ít mà đường thì xa
Cho nên Cơm nguội vắng nhà
Đừng ai cả nghĩ, cho là chia tay!
Mời bè bạn cứ vào đây
Và hy vọng sẽ có ngày gặp nhau!


                            Cơm nguội 23/6/2013

 

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013

ĐI TÌM

Đi tìm cảm xúc đánh rơi
Lang thang góc bể, chân trời, phương nao...
Ở nơi sóng vỗ ầm ào
Hay miền nắng gió thổi vào hư vô?
Để chân lạc bước ngẩn ngơ
Để câu lục bát bơ vơ gieo vần..!


                                                               tháng 6/2013

 
P/S: Đi tìm cảm xúc đánh rơi
Có ai nhặt được cho tôi chuộc nào!

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

VIẾT NHÂN NGÀY CỦA CHA


Nhớ ngày Ba ốm nặng
Nằm viện mấy tháng liền
Bệnh phát hiện nhiều thêm
Hết bệnh này, bệnh khác.
               Đàn con buồn ngơ ngác
              Thương Ba bệnh hiểm nghèo
               Mẹ lo mắt trũng sâu
              Tóc thêm nhiều sợi bạc.
Rồi qua lần phẫu thuật
Chẳng giải quyết được chi
Con chỉ biết ..."ước gì...
Cho thời gian dừng lại"...
               Bệnh nặng không qua khỏi
               Ba về với đất trời
               Đã mười mấy năm rồi
               Con không còn Ba nữa!
Chúng con luôn ghi nhớ
Lời Ba dạy năm xưa
Không quản ngại nắng mưa
Xây cuộc đời hạnh phúc.
               Giữ chữ Tâm và Đức
               Nền nếp và gia phong
               Sống cho thật với lòng
               Chẳng bao giờ hối tiếc.
Dù âm dương cách biệt
Ba như vẫn bên con
Nhìn con cháu lớn khôn
Chắc là Ba vui lắm!
               Tình Cha như biển lớn
                Nghĩa Mẹ tựa sông dài
                Hạnh phúc cho những ai
               Vẫn còn Cha, còn Mẹ!
Gió hát lời thật khẽ
Ru Người giấc ngàn thu
Con có chút tâm tư
Viết trong chiều tháng sáu!!!
                             Viết nhân ''ngày của Cha'' 

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

NẮNG

Trời trong veo đổ nắng hè
Để cho khản tiếng lũ ve gọi bầy
Nắng làm đỏ Phượng trên cây
Để Bằng lăng nhuộm tím ngày xa xưa...
Nắng cằn khô cả giấc mơ
Góp gom, nhặt nhạnh thưở xưa vụng về
Nắng làm tan cả đam mê
Loay hoay một nửa câu thề đánh rơi
Vần thơ viết dở, lại thôi
Để bên thềm, gió cuốn rồi, còn đâu...
Thôi thì đành để mùa sau
Qua mùa nắng, tới mùa Ngâu, ta chờ!


                                                tháng 6/2013



Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Chuyện của các bé

Chuyện thật 100%

I. Chuyện của bé 4 tuổi:
 Buổi chiều đón con ở nhà trẻ về, bé khoe với mẹ:
 - Hôm nay ở lớp chúng con thi kể chuyện "Cô bé quàng khăn đỏ" đấy...
 - Ui giỏi quá. Thế trong câu chuyện đó, con ghét nhân vật nào nhất?

 - Con ghét nhất...bác thợ săn..!
 - Vì sao con lại ghét bác thợ săn?
 - Vì bác ấy... lấy búa đập vào đầu con..!
 - (Mẹ suýt ngã ngửa) ...

              hóa ra con trai mẹ đóng vai con Sói!

II. Chuyện của bé 5 tuổi:
 - Mẹ ơi chó GHÌA là chó gì hả mẹ?
 - Làm gì có chó GHÌA hả con. Sao con hỏi thế?
 - Thì đây này! Trong truyện này con thấy ghi: Con chó GHÌA?
 - Đâu để mẹ xem nào: (cười gần chết)

                Oài...thì ra là :con chó GIÀ. Bé đang tập ghép vần nên thấy từ GIÀ, bé tách chữ ra và ghép: I a ia, gờ ia ghia huyền ghìa...


      (Chuyện trên là của các bé nhà CN. "Bé" trong câu chuyện thứ nhất năm nay đã chuẩn bị học Đại học năm thứ 2. Còn bé ở câu chuyện thứ 2 sắp sửa vào  lớp 5)

                            




                    

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

THẬT - ẢO

Từ mạng ảo thênh thang
Họ bước ra
                ngỡ ngàng 
                                  giữa hư và thực
Và gặp nhau
                  giữa dòng đời náo nức,
                                                     ngược xuôi
Chỉ cần một chút thôi
Họ đã nhận ra nhau,                               
                                thật dễ
Bới, được cảm nhận bằng lý lẽ 
                                                thật riêng..!
Ai nghi ngại, ai tin?
Thế giới ảo luôn có những tâm hồn có thật
Hơn rất nhiều
                     giữa cuộc đời thường nhật
Mà lại dành tình cảm ảo cho nhau!


                                                           bài đăng lại - tháng 6/2011

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

Niềm vui

Hơn một tuần nằm viện
Người Mẹ đã khỏe ra

Hôm nay Mẹ về nhà
Trong niềm vui phấn khởi


Rộn ràng trong nắng mới
Khách khứa thăm đầy nhà
Cháu tíu tít đón Bà
Chắt bi bô gọi Cụ.


Mơn man bên khung cửa
Gió vui thổi nhẹ nhàng
Nắng cũng bớt chói chang
Hoa nở vàng trước ngõ...


Ôi niềm vui nho nhỏ
Mà hạnh phúc lớn lao
Con chỉ biết ước ao
Cho Mẹ thêm sức khỏe


Cảm ơn lời chia sẻ
Quan tâm của bạn bè

Động viên những ngày qua
Để Mẹ mau bình phục!


Trời thương cho thêm lộc
Mẹ như chuối chín cây
Luôn mạnh khỏe hàng ngày
Vui vầy bên con cháu!


                                                 tháng 5/2013






















Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

Mẹ ốm

Đầu mùa mà nắng gắt gay
Để cho Mẹ mấy hôm nay ốm rồi
Bạc thêm mái tóc Mẹ tôi
Nhăn thêm trán Mẹ, mồ hôi đầm đìa
Cháo con nấu, Mẹ chẳng chê
Nhưng ăn cũng chỉ mấy thìa qua loa
Mệt, đau... mình Mẹ suýt xoa
Thương con, Mẹ chẳng kêu ca phàn nàn
Xin Trời bớt nắng chang chang
Xin Trời cho gió nhẹ nhàng chút thôi
Để cho khỏe mãi Mẹ tôi
Quây quần con cháu thêm vui tuổi già!


                     Tháng 5/2013

Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

Những điều trông thấy


Thánh Thiện?

    18 tuổi. Nàng rời quê ra thành phố, mang theo hương sắc của đóa hoa đồng nội. Cái đẹp dịu dàng của nàng đủ để bao chàng trai thành phố nếu một lần nhìn thấy đều không  khỏi không ước ao...
     19 tuổi, Chị gái nàng xin cho nàng vào làm ở một cơ sở tư nhân, công việc bình thường, phù hợp với trình độ hết phổ thông trung học của nàng, thu nhập bình thường, mọi thứ đều... bình thường, dễ chịu. Nàng vẫn đẹp, dịu dàng, vẫn làm xiêu lòng bao chàng trai trẻ...Nàng vẫn như đóa hoa đông nội tỏa hương, chẳng làm mất lòng ai, dù yêu hay không yêu.  Mọi người ai cũng khen nàng: Thánh thiện!
     25 tuổi nàng lấy chồng sau khi chia tay với một vài mối tình, bỏ lại đằng sau ánh mắt tiếc nuối của bao chàng trai trẻ. Cái bụng căng căng lùm lùm dưới tà áo cưới không làm mất đi vẻ đẹp duyên dáng của nàng. Mấy người k tính thì thầm: "Con gái đẹp thế hay tiềm ẩn những hiểm họa khôn lường"! Mọi người thường ngày vẫn khen nàng thánh thiện, giờ đây nhìn nàng thông cảm: đằng nào mà chả phải đẻ, "trước" một tý chả sao!
      Nàng làm dâu trong hoàn cảnh "đất khách quê người", sống trong gia đình có cả chị dâu và em dâu nhưng chẳng ai phải than phiền về nàng một câu. Nàng khéo léo và chu đáo với mọi người vì thế mọi người nhìn nàng với con mắt thán phục và vẫn gật gù: Thánh thiện!
     Nàng sinh liền 2 đứa con, nếp tẻ đủ cả. Cậu con trai giống bố, cao lớn chững chạc, thông minh. Cô con gái giống mẹ, nhỏ nhắn, xinh xắn, dịu dàng. Hạnh phúc nhà nàng viên mãn, tròn đầy... Hàng xóm xì xào: Nhà ấy có phúc lắm mới cưới được cô con dâu như thế! Bố mẹ chồng nàng chỉ cười và... thở dài..!
      30 tuổi. Gái 2 con nhưng nàng vẫn làm cho có những anh chàng đứng ngồi không yên vì nàng. Nàng khéo léo từ chối cho số điện thoại, tránh các cuộc gặp gỡ không cần thiết, trừ khi có các công việc liên quan, nhưng vẫn chẳng làm mất lòng ai. Mọi người lại nhìn nàng và khen: Thánh thiện!
      Nàng tỏ thái độ rõ rệt, ghét cay ghét đắng cái  anh chàng cùng cấp (đẹp trai, nhưng lại nghèo kiết xác) cứ tìm đủ cách gặp nàng để... bày tỏ lòng "ngưỡng mộ"!
       35 tuổi. nàng chuyển sang làm việc ở một cơ quan nhà nước. Cũng chỉ là công việc phù hợp với trình độ của nàng. Nàng vẫn làm xiêu lòng các đấng mày râu, trong đó có cả một "đồng chí cấp trên" (không đẹp trai nhưng có xe riêng và rất ga - lăng)  Nàng vẫn khéo léo chối từ các cuộc gặp không cần thiết, (khổ nỗi các cuộc gặp với Sếp thì làm gì có chuyện không cần thiết), nàng vui vẻ cho số điện thoại vì đằng nào mà Sếp chả biết!!!
     37 tuổi. Nàng được cất nhắc lên làm công việc... khá hơn một tý so với khả năng của nàng. Công việc giờ đây nàng hay phải gặp "đồng chí cấp trên"  nhiều hơn! Các cuộc tiếp xúc thường xuyên hơn, bận bịu với "cấp trên" hơn,  khiến nàng phải căng sức ra mà thu xếp. Ăn uống rồi đi... hát. Nàng hát không hay nhưng hay hát  Người ta chỉ ngắm chứ không nghe nàng hát  Rồi còn phải "đỡ" cho Sếp lúc say nữa chứ! Làm điểm tựa cho Sếp ngả đầu vào vai để ngủ, lấy chỗ cho bàn tay vô thức của kẻ say vuốt chỗ nọ, đụng chỗ kia... Mới đầu nàng chống đỡ yếu ớt rồi sau cũng phải chịu đựng một cách..."hơi khó chịu một tý"! Rồi khi Sếp thích uống cafe trong khi mọi người uống bia, nàng lại phải "thu xếp" đi cùng Sếp ra "quán bên cạnh" uống cafe cho tỉnh táo!!! 
       Nàng bắt đầu diện những bộ đồ đắt tiền hơn trước, trang điểm nhiều hơn trước, đi làm về muộn hơn trước, và hình như... "thu nhập" cũng nhiều hơn trước!
      Tuy nhiên nàng vẫn lo chu đáo cho các con, không để bố mẹ chồng phải phiền lòng vì các buổi chiều về muộn của nàng. Buổi tối thì nàng tuyệt đối không ra khỏi nhà vì phải kèm các con học bài. (Trừ trường hợp đặc biệt). Nàng khéo kéo thu xếp mọi thứ đâu vào đấy, không làm mất lòng Sếp, không để điều nọ tiếng kia với ai, vì thế phu quân nàng vẫn yên lòng khi có người vợ vừa xinh vừa đảm như nàng. Nàng vẫn đẹp dịu dàng, vẫn chu đáo với mọi người. Mọi người vẫn khen nàng: Thánh thiện!
      Mọi người bắt đầu đý đến nàng, nhín nàng bằng nhiều ánh mắt khác nhau. Người sống hời hợt, xuề xòa vẫn chỉ biết khen nàng, còn người sâu sắc, kỹ tính nhìn nàng với cái nhìn khắt khe... Thì ra con người ta làm cái gì cũng có lý do riêng của nó!
       Đến hôm nay, nhiều người vẫn nhìn nàng với con mắt đầy thiện cảm và khen: Thánh thiện!
        Ôi..! Con người nàng, Thánh thiện!!!

                                                            tháng 5/2013

Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

Về Quê

Dịp nghỉ lễ năm nay tương đối dài, thuận lợi cho những người có điều kiện đưa gia đình đi du lịch nhiều nơi trong và ngoài nước. Cơm nguội chẳng đi được đâu xa, anh xã thì không được nghỉ ngày nào. Thế là Cơm nguội và 3 con khăn gói  về quê thăm Bà nội của các cháu, thấy vui và ý nghĩa!

Mừng ngày đất nước hòa bình
Hôm nay bốn mẹ con mình về quê
Nắng vàng trải dọc triền đê
Mênh mang ngọn gió, rặng tre rì rào

Mẹ già bước thấp bước cao
Sáng nay ra tận bờ ao đứng chờ
Tám mươi chân chậm, mắt mờ
Trông con, và ngóng cháu thơ về nhà!
Niềm vui rạng rỡ tuổi già
Lại gom nào bánh, nào quà con đi...
Thân thương ruộng lúa, bờ đê

Lòng con mang nặng tình quê ngọt ngào!
                                     
                                   dịp nghỉ lễ 30.4 _ 1.5/2013






Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Không đề

Chiều nay thả bước phố quen
Chợt nghe hồn lạc về miền phố xưa...
Chiều nao trời đổ cơn mưa

Ướt sao ướt cả trang thơ vụng về.
Em ngồi hong lại đam mê
Lắng nghe mùa Hạ đang về xôn xao...


Chợt lòng mình thấy nao nao
Viết dòng thơ tạm biệt chào tháng Tư!


                                       28/4/2013

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

Gửi Chị

( Tặng chị Hồng Loan)

Bất ngờ và thú vị
Niềm vui sướng ngất ngây
Khi em cầm trên tay
"Khoảnh khắc và Mãi mãi"


Tình chị từ Quảng Ngãi
Ra Hà  Nội cùng em
Mát như giọt sương đêm
Dịu dàng như cơn gió!


Vẫn từng câu từng chữ
Em đọc đã nhiều rồi
Nhưng cảm nhận ngoài đời
Không giống trên blog


Giản dị mà sâu sắc
Tinh tế mà thân thương
Gom "khoảnh khắc" đời thương
Chị làm nên "mãi mãi"...


Em gửi vào Quảng Ngãi
Lời thăm chị phương xa
Chúc chị mãi thăng hoa

Một tâm hồn tươi trẻ

Chúc chị thêm sức khỏe
Và hạnh phúc tràn đầy
Ra Hà Nội lần này
Mình gặp nhau chị nhé!


                         tháng 4/2013

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Nhân Ngày Giỗ Tổ

Ngày giỗ Tổ
Con không có dịp hành hương về Phú Thọ
Dâng nén nhang tưởng nhớ Vua Cha
Chút lòng thành con hướng từ xa
Xin gửi về nguồn cội
Cùng bao điều ước ao mong mỏi
Cho quê hương nước Viết Nam này
Được bình yên, từng ngày đổi mới
Và dân mình hạnh phúc, vinh hoa...

Nhân ngày giỗ Tổ nước nhà
Con xin có nén hương xa gửi về!

                                   nhân ngày Giỗ Tổ 10/3







Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

THANH MINH


Trời trong nắng tỏa xôn xao
Vẳng nghe như tiếng rì rào cỏ cây
Nghĩa trang thanh vắng chiều nay
Con đi tảo mộ nhân ngày Thanh minh.
Ẩn trong hương khói lung linh
Ngỡ như còn đó bóng hình của Ba
Mắt cay dòng lệ nhạt nhòa
Nghẹn ngào con lại gọi Ba, lặng thầm.....
Ở nơi xa thẳm mênh mông
Con xin Ba hãy yên lòng Ba ơi
Mẹ thêm hai chắt nữa rồi
Cháu con đùm bọc thêm vui tuổi già...


Thanh minh con đến thăm Ba
Êm đềm trong cõi bao la đất trời...


                                                       Tết Thanh minh 2013

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

BẤT CHỢT

Anh trở về bất chợt giữa mùa xuân
Trời đang ấm bỗng hôm nay trở gió

Cùng mưa về làm ướt đầm cây cỏ

Gi
ọt sương tan trong phút chốc mong manh !

 Anh trở về bất chợt giữa mùa xuân
Câu yêu thương chưa một lần dám nói

Để chốn xưa nay trở thành bến đợi

Để nhớ thương dài theo mãi tháng năm !


Anh trở về bất chợt giữa mùa xuân
Chẳng dám nói những gì mình đang nghĩ

Em vẫn thế, tất cả đều như thế

Gió mùa về lòng lại thấy tái tê...


Lòng mênh mang khi bất chợt gió về ...

                                                Cơm nguội, ngày trở gió

P/S: Cơm nguội bận bù đầu, (ngày chủ nhật cũng không được nghỉ), cộng với bệnh lười ngày càng nặng thêm, với lại cảm hứng sáng tác dạo này trôi đâu mất... nên chưa thđăng bài mới. Bài này Cơm nguội viết trong một ngày trở gió giữa mùa xuân đã đăng bên Yahoo! Blog Việt Nam. Blogger nào đọc rồi chịu khó đọc lại, còn nếu chưa đọc thì coi như ... bài mới! Xin được sự cảm thông! 

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

VIẾT CHO NGÀY MÙNG HAI



Tháng Ba nhè nhẹ khép rồi
Loa kèn đã nở khắp trời tháng Tư
Thơm nồng nàn cả trang thơ

Trắng tinh khôi cả giấc mơ cuộc đời...
Níu thời gian chẳng muốn trôi
Để đi gom hết khoảng trời năm xưa
Gom thêm chút nắng giao mùa
Loay hoay ghép lại thành thơ tặng mình!


Thế là cóp nhặt linh tinh
Viết dăm ba chữ cho mình, mùng hai...

                                                          Viết nhân sinh nhật 2/4

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

TẶNG BẠN

Vần thơ tớ viết lên đây
Để dành tặng bạn những ngày cách xa
Gửi thêm chút náng tháng Ba
Gói vào câu hát quê ta đượm tình
Nụ hoa trước ngõ lung linh
Giọt sương còn đọng khoe mình nắng mai...


Giấc mơ vẫn xẻ làm hai
Nhớ bạn tớ lại viết vài câu thơ..!


                   cơm nguội - cuối tháng 3/2013







Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

HÀNH HƯƠNG VỀ ĐẤT PHẬT BÀ

Con đi trẩy hội Chùa Hương
Dậy từ gà gáy bởi đường còn xa
Chắp tay con niệm Di đà...

Hành hương về đất Phật Bà Quan Âm
Tiếng rừng, nhạc suối vang ngân
Hương mơ như níu bước chân ai về
Con đò dọc bến mải mê
Đón đưa phật tử đổ về nơi đây
Ngắm nhìn non nước, trời mây
Cầu tài, cầu phúc, cầu may mọi đường...
Trở về sau chuyến hành hương
Khó quên khung cảnh Chùa Hương, Phật Bà!

                                                  Ngày hành hương về đất Phật Bà - tháng 3/2013



Trên dòng suối Yến


Chuẩn bị vào Đền Trình

Nghỉ chân...