Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

HÀNH TRÌNH ... ĐI BUÔN KÝ!

      Cuối cùng Nó cũng trở về. Trở về với đúng nghĩa đen của Nó. Nó trở về với đúng con người và tâm hồn của Nó. 
     Mới đó mà gần 3 tháng, Nó tạm thời đóng cửa để đi, tính chuyện làm ăn... nhớn! Khăn gói quả mướp lên đường vào một ngày giữa hạ. Nắng, gió, mưa, giông... chẳng ngăn nổi bước chân Nó đi. Tính Nó vẫn thế, Nó đã muốn cái gì là quyết làm cho kỳ được, cũng may Nó không bao giờ muốn những cái... oái oăm! Nó chỉ muốn thay đổi một tý, muốn thử sức một tý, muốn mình... khác đi một tý. Tất cả chỉ là thử, cho nên có cái Nó đạt được và có những cái Nó chưa bằng lòng. Nó luôn biết "mình là ai" nên chẳng việc gì phải ân hận..! Kể ra từng ấy thời gian Nó cũng làm được khối việc ấy chứ..!
      Mới được mấy ngày đầu, nó đã phải đương đầu với một thử thách ghê gớm. Nó đứng trước một gianh giới mong manh giữa hai bến bờ của hai thế giới mà Nó chưa bao giờ nghĩ tới. Nó tưởng chừng như không thể vượt qua, và Nó tưởng như không bao giờ còn quay trở về được nữa với đúng cả nghĩa đen và nghĩa bóng.  May mà Nó có bản lĩnh kiên cường, biết giữ thăng  bằng trong mọi tình huống nên cuối cùng Nó cũng đã được thở phào nhẹ nhõm. Mọi việc không đến nỗi tồi tệ như Nó nghĩ, và thế là Nó lại ung dung... lên đường...
       Nó lại đến một nơi, cùng một vài "đồng minh" tập hợp được một số người thích đi biển. Nó lao vào cùng ban tổ chức làm một tour du lịch. Tour này "cực rẻ", "cực ngắn" và "cực vui". Thế mới "xiêu" chứ! Nó cứ tất bật lo cho mọi người, nên ít có thời gian dành riêng cho Nó. Chỉ đến khi trăng lên, lang thang bên bờ biển, nghe biển đêm rầm rì kể chuyện, ngày xửa,  ngày xưa, cái ngày "biển chưa có cát như bây giờ", lòng Nó mới cảm nhận được nỗi niềm cho riêng Nó...
       Tiếp tục Nó về một nơi khá là thân thuộc. Nó lại kết hợp "lôi kéo" một nhóm những người thích múa hát, làm một chương trình cũng... ra trò, Nó không  trực tiếp hát ca nhảy múa nhưng luôn bên cạnh, đi cùng cái nhóm ấy suốt những ngày luyện tập kiên trì và vất vả. Kết quả cuối cùng cũng không phụ công của Nó và cả nhóm. Trong đêm công diễn, nhóm của Nó đã giành được giải thật cao. Nó vui mừng khôn xiết khi thấy mình đóng góp không nhỏ vào thành tích chung của cả nhóm ấy...
       Nó lại "rủ rê" được những người thích... "tụ tập, đàn đúm", "ăn chơi". Lần này là Nó cầm đầu. Nó sắp xếp chương trình, thời gian và địa điểm, bày đặt đủ trò đủ trống và được mọi người hưởng ứng. Tính Nó làm ra làm, chơi ra chơi, nên ngoài thời gian làm việc căng thẳng, nếu có điều kiện là Nó hay tụ tập đàn đúm lắm....Và khi Nó thấy mọi người vui là Nó mừng! Thế thôi!
       Rồi Nó lăn ra ốm. Sốt đùng đùng và viêm amydal. Chắc tại có hôm bị dầm mưa và lâu rồi ăn ngủ thất thường. Nhưng cũng chỉ vài hôm, còn bao việc Nó phải làm, Nó không cho phép mình ốm nữa...
       Nó vẫn lang thang, tính chuyện làm ăn nhớn. Nó đi tối ngày, vắng mặt hoài ở nhà, cả nhà thật ngoài đời và cái nhà ảo trên mạng này. Mấy người bạn mạng gọi điện nhắn tin hoài hỏi sao đi vắng  lâu thế? Có người còn tưởng Nó ốm hay làm sao, hay có việc gì? Nó chỉ nhe răng cười bảo rằng Nó vẫn bình thường, chỉ vì đi buôn chưa có kinh nghiệm nên chưa có lãi, mà chưa có lãi thì Nó chưa về, thế thôi! Có người không tin, buổi trưa nắng chang chang còn tranh thủ ghé qua thăm, thấy Nó vẫn khỏe thế là mới yên tâm. Đến hàng xóm còn bảo "dạo này cô đi đâu mà ít thấy mặt thế"? Nó chỉ ngoác miệng ra cười rằng "đi buôn lậu ạ". Chỉ có đi buôn lậu mới đi sớm về khuya như thế chứ! May mà là dịp nghỉ hè, chứ khi các con vào năm học mới rồi thì chắc Nó không dám bỏ bê nhà cửa được như thế! Thời gian vùn vụt trôi đi, mấy tháng trời, Nó cứ nghĩ  sao đi buôn hoài mà chẳng thấy lãi đâu nhỉ! hì hì......
      Bây giờ Nó đỡ bận hơn, chỉ là đỡ thôi chứ chưa phải đã nhàn. Nó nghĩ cuộc đời mà nhàn tênh chả có gì phải lo nghĩ, chả có gì phải làm thì có mà chán chết! Nó lại muốn trở về với chính Nó. Sau những bận rộn lo toan đời thường lại có những phút giây thư giãn bên những người thân yêu và bạn bè trên mạng ảo. Vì cuộc đời luôn tất bật mà vẫn rất vui... Mùa Thu cũng đã về. Thu Hà Nội luôn dịu dàng và ấn tượng trong Nó. Nó lại khe khẽ hát cái bài mà Nó yêu thích: "Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ...''

                                
                                                                     Cơm nguội, tháng 9/2013

Phải đến hàng tháng Nó mới đi siêu thị được một lần


Nó đang "chém gió" với cái hội của Nó

Đại biểu khách mời cùng cái hội thích "ăn chơi tụ tập" mà Nó cầm đầu

Lúc mệt và chán, Nó đi uống cafe một mình

     

10 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Lâu lắm rồi em mới có dịp trao tem Vàng cho chị!

      Xóa
  2. Cuối cùng ký được bao nhiêu?
    Chỉ biết là may mắn em đã trở về nơi tưởng ảo nhưng rất thực vì chờ đợi em mòn mỏi.
    Chúc mừng em!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cảm ơn chị rất nhiều ạ! Mong có một ngày em được gặp chị từ trong mạng ảo bước ra...

      Xóa
  3. Chúc mừng em đã quay trở lại. 3 tháng đầy những lo âu, vui buồn lẫn lộn. Em hãy tin vào những gì em đang có em nhé!

    Trả lờiXóa
  4. Chúc mừng cơm nguội đã về...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, tại em nghe tin anh định "đóng cửa" nên em phải quay về đấy ạ!

      Xóa
  5. Đi buôn chẳng lãi đồng nào
    Lúc mệt , lúc chán lại vào cà phê ... đây mà

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tại vì Nó dốt quá mà
      Đi buôn chẳng lãi, thế là....lá la...
      ...........haha...........

      Xóa